Revisiting
the Lord’s Prayer
Bài giải đáp của Đức Giám Mục Daniel
Mueggenborg.
Nguyên bản tiếng Anh đăng trong nguyệt
san Northwest Catholic tháng 7, 2018
‘Xin
cho chúng con hôm nay lương thực hàng ngày’
Câu
nói này tuy thấy vậy mà không phải vậy.
HỎI:
Trong một bài báo mới đây, cha có bàn về đề nghị của Đức Giáo Hoàng
Phanxicô, muốn làm sáng tỏ lời văn của Kinh Lạy Cha. Còn những phần khác của
Kinh Lạy Cha cũng cần được làm sáng tỏ chăng?
ĐÁP: Trước
hết tôi xin đề nghị bất cứ ai đọc bài báo này nên đọc bài báo trước đây trong
nguyệt san Northwest Catholic tháng tư, 2018, bàn về ba nguyên tắc quan trọng về
việc diễn giải và phiên dịch mà tôi xin miễn bàn lại ở đây.
Cũng
xin nói, trước khi trả lời, rằng những suy nghĩ sau đây không phải là những tư
tưởng đã được Đức Giáo Hoàng Phanxicô công khai đề nghị. Nói đúng hơn, những tư
tưởng này phản ánh niềm tin của riêng tôi là một Kitô hữu và một nhà thần học
Kinh Thánh Công Giáo. Sau khi đã xác minh như trên, bây giờ tôi xin trả lời câu
hỏi của ông.
Vâng,
tôi tin rằng có những đoạn khác trong Kinh Lạy Cha mà một ngày nào đó ta cần phải
làm cho sáng tỏ để nói lên một cách chính xác hơn sự thật mà Chúa có ý nói.
Không phải chỉ là bánh ăn thông thường
Điều cần
phải làm sáng tỏ nhất là câu : Xin cho chúng con hôm nay lương thực hàng ngày.”
Vấn đề
có liên quan đến từ hàng ngày được dùng
ở đây. Từ epi-ousion trong tiếng Hy Lạp
của Phúc Âm thánh Luca 11:3 và Matthêu 6:11 thật sự không có nghĩa là hàng ngày.
Khó mà
biết được từ này có nghĩa gì trong tiếng Hy Lạp bời vì nó chỉ được dùng trên một
dòng này của Kinh Lạy Cha và không thấy dùng ở bất cứ nơi nào khác trong toàn
thể Tân Ước. Thực ra, người ta không thấy từ epiousion ở bất cứ nơi nào trong văn chương Hy Lạp cổ đại. Có thể nói
dường như từ này được tạo ra chỉ để dùng trong một dòng này của Kinh Lạy Cha mà
thôi. Tính độc nhất đó không khỏi khiến ta thắc mắc tại sao một từ riêng biệt
như thế đã được dùng.
Trước
khi đi xa hơn, tôi xin giải thích hoàn cảnh nào đã khiến cho từ này được dịch là
hàng ngày. Việc này xảy ra vào khoảng
năm 387 khi Thánh Jerome được trao cho nhiệm vụ phiên dịch Thánh Kinh ra tiếng
nói của quần chúng, lúc ấy không còn phải là tiếng Hy Lạp nữa, nhưng là tiếng
Latinh. Thánh Jerome đã nghiên cứu tiếng Do Thái và tiếng Hy Lạp gần 20 năm trước
khi phiên dịch những bản văn này ra tiếng Latinh. Khi ngài dịch đến từ epiousion trong Kinh Lạy Cha, ngài bối rối,
không biết thật sự nó có nghĩa gì, cho nên dường như ngài đã dịch nó trong một
chừng mực nào đó thôi, bằng cách dùng từ quotidiano
trong tiếng Latinh có nghĩa là mỗi ngày.
Những
bậc tiền bối khác của giáo hội thời sơ khai có sự hiểu biết khác hẳn về ý nghĩa
của từ này, như Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI đã chỉ rõ trong tác phẩm Giêsu Thành Nazareth xuất bản năm 2007: “Sự thật là các bậc tiền bối của giáo hội
trên thực tế đã nhất trí về cách hiểu thỉnh nguyện thứ tư trong Kinh Lạy Cha,
coi đó là lời cầu xin được rước Thánh Thể.
Người
ta đi tới kết luận này chính vì cấu trúc của từ epiousion. Từ epi trong
tiếng Hy Lạp có nghĩa là ở trên, cao hơn,
từ trên và còn có nghĩa là siêu đẳng
nữa. Ousion có nghĩa là tinh chất, chất liệu, hữu thể và bản chất.
Vì lý do đó các bậc tiền bối của giáo hội - kể cả các thánh Ambrose, Augustinô,
và Peter Chrysologus - đều hiểu từ này chỉ bánh siêu nhiên của Thánh Thể, và không
phải chỉ là bánh mì thông thường để nuôi sống hàng ngày.
Cầu xin chịu Thánh Thể hàng ngày
Trong
niềm tin cổ truyền này luôn luôn có sự suy xét sâu xa của giáo hội Công Giáo về
ý nghĩa của Kinh Lạy Cha. Ngay cả sách Giáo Lý của Giáo Hội Công Giáo cũng nói rõ rằng mặc dù có thể hiểu từ epiousion nhiều cách khác nhau, kể cả cách
hiểu theo truyền thống là hàng ngày, cách
dịch đúng nhất và sát nhất có lẽ là chất siêu nhiên hay tinh chất siêu nhiên
(CCC 2837). Đó chính là Thánh Thể vậy!
Khi đọc
thỉnh nguyện này trong Kinh Lạy Cha, chúng ta thực sự đang xin Chúa “cho chúng
ta hôm nay bánh siêu nhiên của chúng ta (Thánh Thể)”. Đó là lời cầu xin được Rước
Lễ hàng ngày.
Khi ta
hiểu thỉnh nguyện này như vậy, ta có thể nắm vững được ý nghĩa của những thỉnh
nguyện còn lại (trong Kinh Lạy Cha.)
- Chính vì được thông phần vào mình Chúa Kitô, tức là chính
sự sống của Chúa Kitô trong Thánh Thể mà ta được ơn tha tội tuôn trào từ thánh
giá của Chúa (“và tha nợ chúng con”)
- Chính nhờ ở trong Chúa Giêsu Kitô mà ta dám cầu xin ơn
tha thứ “như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con,” bởi vì ai có quyền tha tội
một cách hoàn hảo, hoàn toàn và vĩnh viễn ngoài chính Chúa Giêsu? Ta chỉ có thể
tha thứ cho kẻ khác qua Chúa Giêsu, với Chúa Giêsu và trong Chúa Giêsu. Ta cảm
thấy được thông phần với Chúa Giêsu bằng một ân huệ đặc biệt và phi thường nhờ
Thánh Thể.
- Chúa Giêsu là đấng chỉ cho ta biết phải vượt thắng cơn cám
dỗ cách nào và chỉ có ngài là đấng đã sống một cách hoàn hảo trong sự vâng phục
Chúa Cha, cho nên chỉ nhờ được thông phần với ngài mà ta có thể thực sự nói “Chớ
để chúng con sa chước cám dỗ.”
- Sau hết, Chúa Giêsu là đấng duy nhất đã toàn thắng mọi quyền lực của tội lỗi và sự chết nhờ thánh giá và sự phục sinh của ngài. Chỉ có ngài mới có thể bảo vệ ta khỏi quyền lực của Ác Thần nếu ta ở trong tay ngài (xem Gioan 10:28-29) Chỉ có ngài mới có thể “cứu chúng con cho khỏi sự dữ”, hiểu theo một ý nghĩa đầy đủ nhất.
Vũ Vượng dịch
‘Give us this
day our daily bread’ means more than meets the eye
Q: In a recent column you commented on Pope Francis’
suggestion that the text of the Lord’s Prayer be clarified. Are there other
parts of the Lord’s Prayer that should be clarified?
A: Let me begin by recommending that anyone reading this
column should read that earlier article in the April 2018 edition of Northwest
Catholic. It covers three important principles for interpretation and
translation, which will not be repeated here.
I would also
like to preface my answer by saying that the following thoughts have not been publicly advocated
by Pope Francis. Rather, they reflect my personal belief as a
Catholic Christian and biblical theologian. With those qualifying comments
stated, I will now address your question.
Yes, I do
believe there are other sections of the Lord’s Prayer that one day might be
clarified so as to more accurately communicate the divinely intended truth.
Not just
ordinary bread
The most
important clarification concerns the phrase “Give us this day our daily bread.”
The problem
involves the use of the word daily.
The Greek term used in Luke 11:3 and Matthew 6:11 is epi-ousion, which doesn’t
really mean daily.
It’s difficult
to know what this Greek term means because it is only used in this one line of
the Lord’s Prayer and no other place in the entire New Testament. In
fact, epiousion isn’t
used anywhere in ancient Greek literature. It is almost as if this word was
created specifically for this one line in the Lord’s Prayer. That uniqueness
should make us wonder why such a singular term would be used.
Before going
on, let me first explain how it came to be translated as daily. It happened around
the year 387 when St. Jerome was given the task of translating the Bible into
the language of the people, which by then was Latin and no longer Greek. Jerome
studied Hebrew and Greek for nearly 20 years before translating the texts into
Latin. When he came to the word epiousion in
the Lord’s Prayer, he was perplexed and didn’t quite know what it meant, so he
seems to have translated it in a limited way using the Latin term quotidiano, which
means each day.
Other early
church fathers had a very different understanding of what the term meant, as
Pope Benedict XVI pointed out in his 2007 book Jesus of Nazareth: “The fact is that the
Fathers of the Church were practically unanimous in understanding the fourth
petition of the Our Father as a Eucharistic petition.”
They came to
this conclusion because of epiousion’s
very composition. The Greek term epi means above, higher, from above and
even super. Ousion means essence, substance, being and nature. For this reason,
the church fathers — including Sts. Ambrose, Augustine and Peter Chrysologus —
commonly understood the phrase to refer to the supernatural bread of the Eucharist and
not just the ordinary bread of daily sustenance.
A prayer for
daily Eucharist
This ancient
belief has always been part of the Catholic Church’s deeper reflection on the
meaning of the Lord’s Prayer. Even the Catechism of the Catholic Church clearly
states that while there are several possible ways of understanding the
term epiousion,
including the traditional daily,
the most probable and most literal translation is really super-substantial or super-essential. (CCC 2837) That’s
the Eucharist!
When we pray
this petition of the Lord’s Prayer, we are really begging God to “Give us today
our supernatural (eucharistic) bread.” That’s a prayer for daily reception of
the Eucharist.
When we
understand the petition in this way, we can grasp the meaning of the remaining
petitions:
It is through
our sharing in the body of Christ, the very life of Jesus in the Eucharist,
that we receive the forgiveness which flows from our Lord’s cross (“forgive us
our trespasses”).
It is only in
Christ Jesus that we dare to pray for forgiveness “as we forgive those who
trespass against us,” because who can forgive perfectly, completely and
eternally except Jesus himself? We can only forgive others through Jesus, with
Jesus and in Jesus. We experience this communion with Jesus in a distinctive
and extraordinarily graced way through the Eucharist.
Jesus is the
one who shows us how to overcome temptation, and he alone is the one who has
perfectly lived in obedience to the Father, so it is only in our communion with
him that we can truly say “lead us not into temptation.”
Finally, Jesus
is the only one who has triumphed over every force of sin and death through his
cross and resurrection. He alone can protect us from the power of the Evil One
if we remain in the palm of his hand. (see John 10:28-29) He
alone can “deliver us from evil” in every sense.
That is the
power of the Eucharist to nourish our soul on a daily basis. Jesus wants us to
desire that nourishment, to pray for that nourishment, and to make time to
receive that nourishment.