Hội Chợ Hè 2008

Hạ còn ngất ngưỡng trên cành lá
Thu đà chớm bước, gió mang mang
Tacoma năm nay cũng có quầy hàng
Góp mặt cùng làng hội chợ Hè vui

Bán buôn nghĩ cũng thật tức cười
Bún riêu cùng phở không được bán
Dù họ độc quyền ta đâu ngán
Ta cũng một mình bán bắp chơi

Bún mộc tô nhỏ nước lội bơi
Khách ăn gọi mãi không kịp bán
Đầu bếp nghe Khoa bán nước chơi
Nước lã mà cũng kiếm được lời

Bắp nấu rồi nướng chuyện giữa trời
Thế mà kiếm lãi dễ như chơi
Khách đợi sắp hàng như trẩy hội
Tiếng thơm bắp nướng dội khắp nơi

Thịt nướng từng xâu dáng lã lơi
Mùi thơm vương tỏa khắp đất trời
Thế nhưng lại ế như gái ế
Nhìn những xâu thịt lệ muốn rơi

Bánh mì thịt nguội nằm khơi khơi
Giấy bao trắng trẻo như tiên ngủ
Bắt mắt nên bán cũng có lời
Bởi đời thường hay ham nhan sắc

Giải khát mình có trái thơm tươi
Chua chua, ngọt ngọt thấm môi người
Bôi thêm muối ớt cho cay, mặn
Đủ vị để đời đượm làn môi

Còn bao nhiêu món ... buồn đơn côi
Khách chẳng nửa lời chót lưởi đầu môi
Chổng càn vì ế, rầu duyên số
Chủ tịch Hòa bảo ‘’chở về thôi’’

Bán buôn thấp thỏm: thói đời thôi
Ra quân mình chẳng quản lỗ, lời
Tiền còm, bạc lẻ cùng nhau đếm
Tinh thần sảng khoái mới chịu chơi.

Đầu xanh sánh bước cùng tóc bạc
Phục vụ hăng say giữa chợ đời
Tâm đầu ý hợp trong tình Chúa
Trên dưới một lòng thuyền ra khơi ...

Mynh Hứa 9/2008